Mỗi lần về quê tôi đều tranh thủ ra chợ làm vài nghìn bánh đúc, lần nào ăn tôi cũng nhớ về tuổi thơ của mình. Nhớ lúc còn bé mỗi lần mẹ đi chợ về là đều mua cho ba chị em, ngày đó không có nhiều đồ ăn như bây giờ nên chị em tôi háo hức lắm. Từ xa đã gửi thấy hương vị hành phi thơm ngon làm chúng tôi đứa nào đứa đấy đều rất cao hứng.
Bánh đúc quê tôi làm rất đơn giản, đầu tiên phải chọn được loại gạo ngon sau đó gạo được vo, đãi sạch và ngâm trong nước vôi trong khoảng mười hai tiếng đồng hồ hoặc hơn tùy vào từng loại gạo đến khi tay bóp hạt gạo thấy bở tơi. Sau đó gạo được đem xay lẫn với nước cho ra bột nước. Bột lại xay đi xay lại vài lần cho đến khi thật nhuyễn mịn và sau đó còn được lược qua rây cho sạch tạp chất. Nồi nấu bánh được láng một chút mỡ nước để bột không dính đáy, đổ bột vào và bắc lên bếp đun nhỏ lửa, khuấy thật đều tay và liên tục sao cho bột không vón, không khê, không sát nồi, cho đến khi bột trong nồi đặc sệt lại, trở nên trong mượt, hớt một đũa bột lên thấy bột chảy xuống không dính đũa, thì tắt bếp. Lấy lá chuối tươi láng mỡ lợn cho khỏi dính lá rồi đổ bánh ra đợi bánh đông lại rồi tưới hành mỡ đã phi sẵn lên mặt bánh. Sau đó cắt bánh ăn chấm với tương và ăn lẫn thịt lợn luộc, mùi thơm của bánh kết hợp với độ gậy của thịt tạo lên hương vị tuyệt vời, đánh thức được tất cả vị giác của những thực khách khó tính.
Nếu các bạn muốn thưởng thức món bánh đúc đặc biệt “ngon, bổ, rẻ” này xin mời đến quê hương của Sáo diều của bánh hú Song An, Vũ Thư, Thái Bình chúng tôi.